Được đánh giá

Lang thang Vĩnh Long một chiều trời mưa lất phất, khi mưa chuẩn bị nặng hạt hơn, vội vàng tìm chỗ trú và tôi vô tình phát hiện ra Mưa cà phê như thế.

Nằm khuất trong một con hẻm nhỏ, nếu không chú ý có lẽ khó phát hiện ra được. Nhưng chắc cũng chính thế khiến Mưa cà phê có một không gian tách biệt. Không vội vã, không ồn ào, không lo toan… tất cả như ngưng lại trong khung cảnh này.

Tiếng nhạc chỉ vừa đủ thổn thức hòa cùng tiếng mưa rơi không ngớt từ mái ngói cũ kỹ… chỉ bấy nhiêu cũng đủ chất thơ, cũng đủ nao lòng du khách. Từng khung ảnh treo bâng quơ, chơi vơi nhưng đầy tinh tế. Từng khung cửa sổ khép hờ như gợi nhớ cả một khung trời xa xưa nào đấy, khung trời của tuổi thơ với những trưa hè mưa rơi, của một thời say đắm cùng ai đếm từng giọt mưa tí tách…

Mưa cà phê

Đã từng có những cơn mưa như thế này, đâu đó… xa lắm… trong ký ức… tưởng như không còn tồn tại… thế nhưng nó vẫn cứ vẹn nguyên như ngày nào, chưa hề phai dấu theo thời gian… Trải lòng theo tiếng mưa rơi tí tách, đắm chìm trong giai điệu của ngày hôm qua… Mưa cà phê như đang lắng nghe tiếng lòng của du khách, như đang sẻ chia đồng cảm…

Mưa cà phê

Trời đã dứt mưa nhưng ngay trong không gian này, mưa vẫn rơi… và du khách cò lẽ vẫn chưa muốn quay về với những lo toan, vội vã… Hãy cứ để chiều nay mưa rơi như thế…

Mr. Smile

Vị trí


0 Comments

Leave a Reply

Avatar placeholder

Your email address will not be published. Required fields are marked *